Quán cà phê.
Người đàn bà sang trọng bước vào, trên ngón tay trỏ đeo một viên kim cương chối mắt.
Bà ta đến bàn ở trong góc, ngồi xuống đối diện với người đàn ông đang đợi sẳn đó.
Bà ta tháo mắt kính nói: "Sao rồi?"
"Mọi thứ đều ổn cả bà chị."
Giai Trân: "Được, rất tốt."
Lý Kha vừa hút thuốc vừa thắc mắc, nhìn bà hỏi: "Bà để nó quay về thừa hưởng hết tài sản của ông ta, rồi bà được gì trong khi đó nó rất ghét bà?"
Giai Trân nhếch môi: "Để nó quay về thừa kế Lục gia, nó là người biết đều nên phải cưới Cao Thục Ái, để nó thừa hưởng Cao gia thì con của nó mới danh chính ngôn thuận thừa kế tài sản."
"Vậy bà được lợi chổ nào?"
"Đương nhiên rất lợi, Cao Thục Ái rất ngu ngốc, nó mang thai con của Tư Thần thì đứa con của nó sẽ thuộc về tôi, đến lúc đó chỉ cần gϊếŧ Tư Thần, tài sản sẽ giao lại cho đứa con, mà con nó thì còn bọc tả, thử hỏi tài sản đó sẽ danh chính ngôn thuận vào tay ai? Tôi chỉ cần đứa con của Tư Thần, thì tài sản sẽ vào tay tôi."
Lý Kha cười khinh: "Bà chị đúng là lắm chiêu trò."
Giai Trân: "Không phải cái quy định chó chết của Lục Tư Ẩn thì tôi đây phải cực khổ như thế này."
"Bà chị chỉ cần sinh một đứa là được rồi còn gì."
Giai Trân: "Sau khi xẩy thai lần đó, tôi đã mất khả năng mang thai rồi."
Và ngoài cái lần lầm lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462047/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.