Tuệ Hoa về nhà, chỉ thấy Vân Quyên ngồi đó, cô lại hỏi: "Em ấy đâu rồi!'
"Trên phòng."
Tuệ Hoa đem mọi chuyện kể cho Vân Quyên nghe về vụ việc đó chỉ là diễn trước mặt Tư Duệ, Vân Quyên nghe xong cũng rất kinh ngạc, nhưng cô hiểu nổi khổ của anh.
Nói ra thì Vân Quyên đã ba mươi ba tuổi, nhưng đã biết Tư Thần mười sáu năm, cô cũng từng biết rõ quá khứ từng trải qua của Lục Tư Thần.
"Tôi hiểu rồi, vậy mà tôi trách lầm cậu ấy."
Tuệ Hoa nói: "Tôi cũng thua gì cô, tôi còn đánh cậu ấy nữa."
Vân Quyên: "Đúng rồi, gặp tôi cũng đánh."
Vân Quyên: "Sao cô biết Tư Duệ có dấu hiệu mang thai vậy."
Tuệ Hoa không ngần ngại chia sẻ kinh nghiệm nhục nhã của mình: "Do kinh nghiệm bị cấm sừng đấy, cũng mai như vậy phát hiện sớm việc Tư Duệ mang thai để phòng, bây giờ thời thế phức tạp, không biết lại không thể tránh, cô nghĩ đi, lỡ Tư Duệ té một cái cũng rất nguy hiểm."
Vân Quyên không ngần ngại nhắc lại quá khứ mất mặt đó của Tuệ Hoa: "Cô bị cấm sừng?"
Tuệ Hoa chống cằm nói: "Ừm, cô ấy là một cô gái rất xinh đẹp, cũng là gà tôi nuôi." Tuệ Hoa vừa nói vừa diễn tả: "Tôi cưng cô ấy như cưng trứng, nâng niu như một bông hoa trên tay, vậy mà cô ta nỡ lòng nào phản bội tôi, bắt cá hai tay lên giường với thằng khác.
Cũng mai hôm đó tôi thấy cô ta có triệu chứng như Tư Duệ lúc sáng liền lo sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462045/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.