Thức ăn sáng đều dọn ra bàn, ai nấy đều nhanh chân đi vào trong, chỉ còn Tư Duệ đứng đó.
Lục Tư Thần quay qua nhìn cô, kéo ghế cạnh bên mình ra, vỗ vỗ xuống ghế: "Lại đây ngồi"
Qua hai giây, Tư Duệ đến ngồi xuống. Người trong nhà tinh ý, để sẳn cả chén đũa chổ Tư Duệ.
"Em ăn đi."
Tư Duệ nhìn một lượt các món ăn trên bàn, người vẫn bất động.
Lục Tư Thần không kiên nhẫn, để đũa lên tay cô: "Em ngại cái gì?"
Tư Duệ vội giải thích: "Không có, chỉ là có chút không quen."
"Không sau, tập từ từ." Giọng ganh ma nói tiếp: "Cái gì cũng phải tập từ từ, phải tập từ từ."
Nghe câu nói phía sau, Tư Duệ cảm thấy có phần mờ ám, nhưng không hỏi lại.
Tư Duệ gật đầu, lúc này mới cầm đũa lên gấp ăn, anh tỉ mỉ gấp miếng cá để sang chén cho cô: "Ăn nhiều vào."
Lúc này anh mới để ý, nhìn Tư Duệ một lượt từ trên xuống, không hài lòng mấy: "Em đừng mặc đồ này nữa."
"Chẳng phải em luôn mặc sao?"
"Bây giờ không được." Lục Tư Thần khó chịu nói: "Rất xấu, sau này em không cần mặc đồ này nữa, muốn mặc gì thì cứ mặc." Lục Tư Thần quay người nói nhỏ vào tai cô: "Còn những đồ hở đó, chỉ cần mặt cho anh xem là được."
Nghe anh nói xong, mặt Tư Duệ trở nên đỏ ửng vì ngại, động tác gấp đồ ăn cũng nhanh hơn.
Lục Tư Thần thấy phản ứng của cô phì cười: "Không chọc em nữa, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462035/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.