Khi mặt trời đã kết thúc một ngày làm việc thu mình xuống ngọn núi, nghỉ ngơi phía sau đám mây trắng xoá, chỉ còn lại là bóng tối của màn đêm và những cơn gió lạnh.
Chiếc xe hơi vận tốc nhanh lao thẳng vào sân biệt thự, nhưng thoát khỏi được truy đuổi, hắn lấy lại bình tĩnh lại một hồi rồi mới xuống xe, đi vòng qua sau vác Tư Duệ đang mê mang vào trong.
Lý Kha đang ôm ấp cô gái nóng bổng trong lòng, nhìn thấy hắn mặt mài trắng bệch, mà ghét bỏ, hằn giọng nói: "Mày làm sau thế? Biểu hiện đó là sau?"
"Bây giờ ngoài kia bọn nó đang lật tung thành phố tìm con này, em khó khăn lắm mới có thế qua mặt được bọn nó."
Lý Kha cười lớn như vừa ý hắn: "Sợ cái gì, để tao xem tụi nó như chó mà chạy kiếm khắp nơi, cho thằng chó kia phải đau khổ."
"Có cả cảnh sát cấp sao nữa anh Kha, mấy hôm trước bọn thằng Tài giao hàng ở biên giới bị chúng nó tóm được, tuy thằng Tài không khai nhưng cảnh sát đó bắt đầu để ý đến chúng ta rồi."
Đang thoả mãn, Lý Kha sắc mặt đen lại, quát lớn: "Mẹ nó, sợ cái gì, có chuyện gì thằng Nghĩa cũng không thoát khỏi đâu, mày đưa nó lên phòng phá cửa lại để đó"
Giọng hắn thấp xuống: "Liên lạc chung cư Phú Thành, nói bọn chúng hành động được rồi."
"Dạ."
Cuộc trò chuyện trong phòng khách thu vào tầm tai của người đàn ông đang rảo bước bên ngoài, hắn cứ như một người canh gác thật chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462013/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.