Đến dần trưa, kết thúc môn thi cũng kết thút kì thi, việc còn lại là chờ kết quả, Tư Duệ ra cổng đón taxi, thì phía sau bất ngờ có tiếng gọi.
"Tư Duệ."
Cô quay người lại, sau bao lâu không còn ở trong cái nhà đó nữa, lần đầu đối mắt với ông ta, cô bước lùi ra sau một bước theo phản xạ.
"Cô đừng sợ, tôi không làm gì cô, tôi đến đây muốn xin lỗi."
Xin lỗi? Tư Duệ sửng sốt, không hiểu ý định của ông ta, bước ra sau thêm một bước đề phòng.
Cao Nghĩa cúi người với cô: "Việc Thục An đánh cô, con bé trẻ người non dạ, mong cô lượng thứ."
Nhìn ông ta nói chuyện tử tế với mình đã không tin nổi, giờ lại hạ mình xin lỗi việc con gái cưng bắt nạt người khác, đây đâu phải lần đầu cô bị Thục An bắt nạt, có những lần bán sống bán chết kia kìa mà ông ta có nào để ý, giờ lại xin lỗi, làm cô đang nghĩ ông ta đang giở trò gì.
Trong sự kinh ngạc đó, Tư Duệ phát hiện bóng dáng người đàn ông quen thuộc ở phía sau Cao Nghĩa, trên người mặt đồ vest thẳng phiu chỉnh tề, đang đứng dựa người sau chiếc xe sang trọng nhìn về hướng này, nhìn lại ông ta, cô cũng hiểu được đôi chút.
Không nghe Tư Duệ trả lời, Cao Nghĩa căm ghét nhưng vẫn nhịn nhục: "Mong cô lượng thứ cho Thục An."
Tư Duệ nhìn chăm chăm Lục Tư Thần, dáng vóc như tạc tượng dưới ánh kim của mặt trời càng trở nên diễm lệ thu hút, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462011/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.