Bằng một phản xạ đáng kinh ngạc, bàn tay phải của Tô Chi Nhạc bám chặt vào thành cửa ngay khi thân hình vừa rơi xuống. Âu Dương Huyền thấy vậy liền vội vàng muốn giúp nhưng bị họ Tô lắc đầu:
"Không cần" - Chỉ thấy thoắt một cái, lão đã dễ dàng leo vào trong.
Âu Dương Huyền vội khen:
"Thân thủ của tiền bối thật bất phàm, so với lũ áo đen kia còn lợi hại hơn"
Đây cũng không phải đang vuốt mông ngựa, cách mà Tô Chi Nhạc hành động vượt xa bất cứ vận động viên nào mà hắn từng biết. Có điều Tô Chi Nhạc thì còn có thể giải thích là do ở dạng hồn thể, vậy còn lũ áo đen kỉa rốt cuộc dùng cái thuốc gì?
Tô Chi Nhạc trả lời:
"Lũ Hắc bào đó tuy nhân phẩm chẳng ra gì nhưng công pháp luyện thể lại có vài phần môn đạo. Không chỉ cơ thể mà thị giác, thính giác cùng khứu giác của chúng đều được tăng cường. Được rồi, đi tìm mắt trận thôi"
Nói xong, lão lôi ra con rùa đen, bắt đầu thi pháp. Hai mắt con rùa tỏa sáng, cái đầu ngóc lên nhìn khá buồn cười, cuối cùng nhè nhẹ hướng về phía tây.
Một già, một trung niên mò mẫm trong bóng đêm bước ra khỏi cửa. Cũng may lũ áo đen đang tụ hợp lên hết tầng ba, tầng hai trái lại vô cùng an toàn. Sau một hồi quẹo trái rồi lại quẹo phải, hai người tiến đến một khu vực rất rộng, Âu Dương Huyền nhận ra đây chính là Đại Sảnh tầng hai khu Nhà B.
Lúc này giữa Đại Sảnh đang đặt một quả cầu cỡ lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-than-phu/170208/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.