Đầu kiếm của nàng xuất hiện một quả cầu đỏ rực như mặt trời, tỏa ra nhiệt lượng thiêu đốt không khí xung quanh. Có điều thứ hắn để ý lại là cảnh giới của nàng.
Dư Mộc Linh chỉ là Luyện Khí Đệ Nhị Giai, còn thấp hơn hắn một tiểu cảnh giới. Từ trước đến nay hắn chỉ thấy Xuyên Không Giả vượt cấp chiến đấu với người khác, chưa từng nghe người khác vượt cấp chiến đấu với Xuyên Không Giả.
Không rõ là nàng ngu ngốc hay dũng cảm nữa.
Âu Dương Huyền buông cổ Dương Phàm ra, phát động "Nhập Vi Phân Thần Thức". Mười ngày đối luyện cùng Mặc Cổ, thực lực của hắn xưa đâu bằng nay, chỉ thấy chân phải xuất cước, mũi chân điểm chính xác vào thân kiếm, muốn đá lệch nó đi.
Dư Mộc Linh cảm thấy hổ khẩu chấn động, kiếm suýt chút nữa thì rời tay. Trong lòng nàng thầm kinh hãi, đối phương có thể nhìn ra chính xác đường kiếm của mình, ra chiêu đánh trúng vào thân kiếm khiến nó đi chệch đường. Cần phải có nhãn quan chính xác cỡ não mới có thể làm được như vậy ?
Ít nhất nàng cảm thấy mình không làm được.
Họ Âu thuận thế xoay người rút ra Cự Khuyết, thế kiếm như gió lốc đâm đến cần cổ của Dư Mộc Linh. Đây là chiêu mà hắn học được từ Mặc Cổ, trong chiến đấu phải không ngừng biến tấu, chuyển từ thủ sang công trong nháy mắt, có như vậy đối phương mới khó lòng phòng bị.
Mũi kiếm cách cần cổ nữ nhân họ Dư tầm hai tấc thì dừng lại:
"Đùa đủ chưa ?" - Âu Dương Huyền hỏi nàng.
Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-than-phu/1659483/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.