Lúc Dương Vĩnh Khoa tỉnh lại đã thấy bản thân đang nằm ở bệnh viện.
Lê Toàn Phong lo lắng hỏi: “Xảy ra chuyện gì, Tử Thất đâu?”
“Tử Thất!!!” Dương Vĩnh Khoa nhíu mày, đầu đau như búa bổ, hắn đưa tay xoa thái dương hỏi lại: “Tử Thất là ai?” Nhưng vừa nghe đến tên này trái tim hắn bỗng nhiên nhảy dựng lên vô cớ.
“Không biết?” Lê Toàn Phong thất kinh, trường hợp này, không lẽ lại là viên thuốc đó. Vậy là nàng đã xảy ra chuyện rồi, nàng gặp nguy nên mới dùng đến phương pháp xoá kí ức tàn độc này.
Lê Toàn Phong thẫn thờ ngã ngồi xuống nền đất, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Tử Thất, em lại như vậy rồi, tại sao lại vậy… Tử Thất.”
Dương Vĩnh Khoa không hiểu chuyện gì, hắn đưa mắt nhìn đến hai tiểu quỷ đang vắt chân ngồi đối diện, nghe bọn nó nói chuyện:
“Này, Thất công chúa quốc sắc thiên hương sắp gả đi rồi đấy. Buồn thật.”
“Buồn thật đấy. Nàng ấy đẹp như thế, chỉ cần cho ta làm quỷ hầu lau giày nàng thôi ta đã thấy rất hài lòng rồi.” Tiểu quỷ kia đáp.
“Ừm. Nghe nói nàng đang ở Long cung đấy, Tân Long Vương có vẻ rất yêu nàng nhỉ, chưa cưới đã đưa nàng về rồi.”
“Không yêu sao mà đặn, nếu là ta ta đã sớm đem nàng về lâu rồi.” Nói đoạn hắn lại khịt mũi: “Nghe nói quận chúa Khổng Tước và Long Tam, à Tân Long Vương dang díu lâu rồi, ta còn tưởng bọn họ sẽ lấy nhau đấy, ai mà ngờ đùng một cái lại cướp mất Lý Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/3459343/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.