Dương Vĩnh Khoa nhíu mày rút tay về mắt lạnh đi vài phần, hắn nâng tay hướng Lý Tử Thất nói: “Tử Thất, qua đây.”
Lý Tử Thất im lặng đi đến, đặt 2 ly dâu lên bàn rồi nhẹ nhàng ngồi bên cạnh hắn.
Thiên Hường vừa nhìn đến Lý Tử Thất đã ngây người mất hồi lâu mới lên tiếng: “Cô bé này là…”
Lý Tử Thất không đáp, nàng lặng lẽ mở túi rút ra khăn ướt rồi hậm hực kéo tay Dương Vĩnh Khoa để dưới gầm bàn lau lau, thật muốn lau hết vết tích khi nãy bị người kia nắm.
Dương Vĩnh Khoa thấy thế chỉ biết nín cười, tay kia của hắn nâng lên che miệng tránh việc thất thố cười lớn, Lý Tử Thất bực bội liếc trắng mắt hắn.
“Là vợ tôi.” Dương Vĩnh Khoa đáp.
Thiên Hường không thấy được hành động của 2 người, cũng chỉ cười gượng đổi chủ đề: “Hôm qua chị có gặp An, An cũng đang ở Đà Lạt. Ngày mai hẹn nhau một bữa cafe nhé.” Nói rồi liếc mắt sang cô gái xinh đẹp bên cạnh hắn.
Thiên Hương thừa nhận bản thân chưa từng gặp qua ai đẹp mỹ miều như thế. Ảnh đăng trên mạng có thể đều là rất rất đẹp nhưng khi trực tiếp gặp lại có không ít thì nhiều thất vọng.
Còn cô gái này lại khác, đẹp không tì vết. Mắt phượng mày ngài, ngồi xa như thế vẫn thấy được hàng mi thật dài đang khẽ rung động. Cánh môi đỏ hồng căng mọng, đôi con ngươi trắng đen rõ ràng lấp lánh như sao. Cô gái đội mũ lông vũ gần như là che gần hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/3438560/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.