Lý Tử Thất đợi tầm hơn 10 phút thì từ bên trong, một cô gái cũng cỡ tuổi 18 bước ra. Trên tay cô có bưng khây mì tôm thượng hạng mà chị Nhung nhắc lúc nãy.
Chị Nhung thấy ánh mắt Lý Tử Thất cứ dán chặt lên tô mì thì cười cười: “Em gái à, em tên gì!”
“Lý Tử Thất.”
“Em bao nhiêu tuổi rồi nè?” Giọng chị ta ngọt xớt.
“6..” Theo quán tính, Lý Tử Thất định trả lời nàng đã hơn 600 tuổi, nhưng nhớ lại lời dặn của Lý Bảo Đại nên nàng nhanh chóng đổi: “Ta 18 tuổi.”
“Vậy nhà em ở đâu?”
Chị Nhung luôn miệng hỏi khiến Lý Tử Thất cũng mất kiên nhẫn với bát mì: “Ta không có nhà.”
“Này bà chủ, ta có thể ăn mì chưa!” Nàng hơi nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu.
Nhưng nàng đâu biết, mỗi một biểu cảm của nàng đối với một đám người trong tiệm ngoại trừ bà Nhung ra đều là rất đẹp, rất đáng yêu đâu!
“Đúng là người đẹp. Chỉ là một cái nhăn mặt, chép môi cũng đủ khiến con người ta say đắm.” Không biết là ai nói, nhưng câu nói này quả nhiên rất đúng trường hợp.
Chị chủ Nhung nghe thấy câu khen ngợi kia mà muốn nổ tung. Ở đây tính ra chị ta cũng thuộc dạng đẹp. Nhưng cô gái này vừa xuất hiện thì liền biến chị ta thành ‘con vịt xấu xí’ rồi!!
Mặc dù trong lòng không mấy ưa thích Lý Tử Thất nhưng vì tiền vốn bị lỗ hơn 3 tháng nay của tiệm, vì lợi nhuận của tiệm nên chị ta chỉ đành nuốt cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850430/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.