Đến chiều tan học, Dương Vĩnh Khoa cũng đã xong việc của trợ giảng, cả hai dắt xe đạp đi về.
“Tử Thất, xin lỗi.” Dương Vĩnh Khoa ấp a ấp úng cả ngày mới dám lên tiếng nói trước.
Lý Tử Thất cũng không để ý hỏi: “Sao lại xin lỗi?”
“Bởi vì, không giúp Tử Thất chiến thắng..” Hắn đáp ỉu xìu.
Lý Tử Thất thấy vậy liền mỉm cười: “Tại sao lại làm vậy?”
“Tại vì,..” Dương Vĩnh Khoa cúi thấp đầu, không dám nhìn Lý Tử Thất nói: “Anh không muốn Tử Thất thắng mà không vẻ vang. Thắng như vậy, thà là không thắng.”
“Vậy tại sao không để An Giao thắng?” Nàng rõ ràng biết nguyên do, nhưng vẫn cứ thích hỏi.
“Anh không muốn Tử Thất bị An Giao coi thường, bắt nạt.”
Lý Tử Thất kéo cong khoé miệng, nếu thực sự Dương Vĩnh Khoa để An Giao thắng, nàng cũng sẽ có cách khác khiến An Giao phải mất mặt hơn nàng gấp trăm lần.
“Vậy sao Hoa Hoa biết đáp án của An Giao là đáp án sai!” Nên cũng để đáp án của nàng cũng sai theo? Câu sau Lý Tử Thất chỉ nói trong lòng.
Dương Vinh Khoa gãi đầu, khó xử nói: “Lúc Tử Thất đi ra khỏi lớp, đi vệ sinh, An Giao đã mang bài đó sang nhờ anh sửa. Anh nói anh không thể giúp. Cô ấy liền tự mình làm.”
Lý Tử Thất ánh mắt nguy hiểm, cô ta thế mà định chơi xấu nàng. Đáng ghét: “Hoa Hoa chắc chắn cô ta sẽ làm sai sao?”
“Bài đó là bài toán chưa được chứng minh của các nhà khoa học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850398/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.