Sáng hôm sau, Lý Tử Thất vừa mở cửa phòng đã bị doạ cho giật bắn mình.
Nàng tức điên hét: “Phong, ngươi bị bệnh à?” Chỉ có người bệnh mới đứng trước cửa phòng người ta tạo dáng thôi.
Định hù chết nàng sao!!!
Lê Toàn Phong nhịn ý định muốn bóp chết nàng, hắn cố kéo cong khoé miệng nói: “Chào buổi sáng. Lên trường đúng không? Tôi cũng đi.”
Dương Vĩnh Khoa thấy vậy liền khua khua tay nói: “Không, không được đâu. Xe đạp chỉ chở mỗi Tử Thất thôi..”
Quan trọng nhất là, ngoài Tử Thất ra hắn không muốn chở ai đằng sau cả.
Lê Toàn Phong tụt hứng. Hắn đảo mắt quanh phòng. Thấy chiếc xe đạp mới đợt trước hắn mua đền bù cho Dương Vĩnh Khoa vẫn còn đó liền trừng mắt Dương Vĩnh Khoa nói: “Tao bắt mày chở hả thằng này.”
Đoạn hắn chỉ thẳng vào chiếc xe đạp đằng sau Dương Vĩnh Khoa nói tiếp: “Xe đấy tao mua. Xe của mày tao đã sửa xong rồi. Trả lại xe đấy cho tao.”
Còn chưa đợi Lý Tử Thất và Dương Vĩnh Khoa đồng ý, Lê Toàn Phong đã cởi giầy đi thẳng vào trong dắt xe ra ngoài.
Lê Toàn Phong ngắm nghía hồi lâu mới gật gù nói: “Ừm, thằng này được. Xe sạch sẽ thế này tao chạy mới hợp. Còn thằng đầu cắt moi mày thì nên đi xe cũ rích kia đi.”
Nói, rồi hắn quay sang Lý Tử Thất, nhếch mày hai cái hỏi: “Cô có muốn trải nghiệm cảm giác được trai đẹp chở không?”
Lý Tử Thất khinh thường ra mặt. Trực tiếp quay đi khoá cửa rồi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850394/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.