Lúc Lý Thánh Viên đưa Lý Tử Thất quay lại bệnh viện, dưới phàm gian lúc này cũng đã trải qua mấy ngày.
Lý Tử Thất đứng trước cửa phòng bệnh, mắt nàng cứ nhìn đăm đăm vào tấm kính, nhìn vào bên trong.
Dương Vĩnh Khoa nửa nằm nửa ngồi, lưng hắn tựa vào thành giường, tay cầm quyển sách đọc rất chăm chú... Nhìn hắn bây giờ, muốn có bao nhiêu cao lãnh, muốn có bao nhiêu khí chất, liền có bấy nhiêu..
Đột nhiên, nàng cảm thấy xa lạ với người bên trong. Đó là Hoa Hoa của nàng sao!!!
“Tử Thất!!” Lý Tử Thất bị gọi liền giật mình quay đầu lại nhìn, là thầy Lê Tuấn!!!
Từ xa đi đến, thầy Lê Tuấn đã thấy Lý Tử Thất lấp ló trước cửa phòng bệnh, liền gọi nàng: “Sao lại đứng đây, mau đi vào với ta.” Thầy Tuấn cười hiền nói.
“Thầy!!! Con, con..” Lý Tử Thất vẫn còn đang ngơ ngẩn.
Thầy Tuấn nhìn nàng liền nhớ đến vẻ ngốc nghếch trước đây của Dương Vĩnh Khoa, ông cười: “Làm sao thế!! Thằng Khoa vừa hết ngốc, bây giờ đến lượt con ngốc rồi sao!!!”
“Hết ngốc!!” Lý Tử Thất thẩn thờ lập lại, Hoa Hoa hết ngốc!!! Là sao!!
“Khoa, hôm nay thế nào!” Thầy Tuấn bước vào đã ha hả cười hỏi.
Lý Tử Thất theo ngay sau lưng, lúc này nàng mới phát hiện, trong phòng còn có một cô gái!!!
Chỉ là cô ấy ngồi ở gốc khuất, đôi tay trắng trẻo đang gọt từng miếng táo...
“Thầy Tuấn đến rồi sao? Mời thầy ngồi.” Cô gái kia cười tươi chào đón. Ánh mắt cô ta rớt trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850377/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.