Nghe Lão Lê lảm nhảm một hồi, Dương Vĩnh Khoa bất giác nổi lên chút buồn cười. Lão Lê từ khi nào lại vì một người mà nói nhiều đến thế!! Biết ông 15 năm, hắn cư nhiên chưa nghe ông nói về một người mà nói nhiều đến như vậy.
Dương Vĩnh Khoa nhếch mép: “Cô ta toàn năng như vậy sao!!” Hắn đương nhiên không tin, cùng lắm cũng chỉ là 30% đúng đi. Cô ta đâu phải Thần Tiên mà có thể 'thông thiên văn,tường địa lý' như Lê Tuấn nói.
Bất quá, Dương Vĩnh Khoa à, Lý Tử Thất tuy không phải Thần, nhưng nàng chính là Tiên có được hay không!! Còn là Tiên Chín Đạo, nàng chỉ thiếu một đạo là có thể phi thăng thành Thần rồi...
Lê Tuấn đầu dây bên kia cười ha hả nói: “Con còn non dại lắm Khoa à. Thôi, thử giữ Bé Thất làm thư kí bên người một thời gian đi rồi con sẽ biết thế nào là 'Thiên Tài'. Không nắm bắt thì chính là tổn thất của con.”
Dương Vĩnh Khoa trầm ngâm, hắn híp mắt nhìn về hướng sân Golf, cô ta đi vào đó, chẳng nhẽ lại không biết đường ra!!?? Ngu ngốc như vậy còn dám nói đến vị trí Thư Kí của hắn sao?
Hắn bỗng nhăn mặt, trực tiếp cúp máy không thèm để ý đến Lê Tuấn ở đầu dây bên kia.
Hắn đương nhiên sẽ không chủ động đi tìm nàng, nàng đi vào được, nàng sẽ phải tìm cho bằng được đường ra. Hắn còn chưa thấy qua ai ngu ngốc giống như nàng đấy. Đến đi thôi cũng để cho bị nhầm.
Lê Tuấn đầu bên kia ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850358/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.