Hữu Khang không ép buộc được Thanh Nhã chỉ đành bất lực nhìn cô rời vòng tay che chở của mình. Tuy nhiên dù không còn ngày ngày nhìn thấy, nhưng anh không ngừng dõi theo cô và vẫn thông qua Đỗ Quyên để biết tình hình mỗi ngày của cô. Có những lúc bị nỗi nhớ hành hạ, anh mượn cớ chạy đến phòng trọ, nhưng chỉ một mình Đỗ Quyên tiếp chuyện với anh, Thanh Nhã vẫn hững hờ lạnh nhạt.
Nhiều lần thấy xe anh, cô đã bỏ qua phòng lân cận. Anh thích Thanh Nhã, luôn đặt cô trên tất cả, cho nên nếu sự đeo bám vô tình khiến cô khổ sở, anh thà để mình bị nỗi nhớ nhung giày vò. Thanh Nhã đã không muốn gặp, anh chỉ nên lặng lẽ thay cô chắn bão giông. Vì vậy về sau anh nhờ Đỗ Quyên cập nhật tình hình của Thanh Nhã, không còn chạy đến làm khó cô.
Đỗ Quyên vừa ngưỡng mộ tình cảm của anh, vừa nuối tiếc thay anh. Người con trai tốt và thành đạt như vậy lại cố tình trao tim sai người. Địa vị xã hội và môi trường sống hằng ngày tạo thuận lợi cho anh gặp biết bao cô gái xinh đẹp cá tính, dĩ nhiên ăn đứt người bạn hiền lành của cô, nhưng mãi đến giờ phút này anh vẫn chỉ nhận định một mình Thanh Nhã.
Tình cảm Hữu Khang dành cho Thanh Nhã quá lớn lao, Thanh Nhã lại vô phúc hưởng nó. Nếu được cha mẹ bảo bọc, lớn lên và gặp đúng người đàn ông yêu thật lòng như Hữu Khang, có lẽ cuộc đời Thanh Nhã sẽ khác đi. Trời đã an bày hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-binh-cung-biet-buon/3440438/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.