🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi gật đầu răm rắp, cũng chẳng có chuyện gì mà tôi cần phải ra ngoài hôm nay cả. Bà chủ quán đang thoăn thoắt làm bỗng dưng khựng lại, cầm con cá trỏ vào tôi:



"Chứ anh là em của anh mô trong hai anh nứ? Nhà có anh lớn được chiều hầy."



Tôi cười nhăn nhở. Bảo tôi là em của một người ưu tú như Chỉ huy sứ thì tôi không dám; nói là em của Lê Long Đĩnh thì tôi lại càng không có "diễm phúc" đấy. Tôi mon men đến gần, thỏ thẻ hỏi:



"Sao chị lại nghĩ vậy? Không thấy tôi giống người hầu hơn à?"



"Úi chao." - Bà chủ quán trề môi tỏ vẻ như tôi vừa nói ra điều gì điêu toa lắm - "Người hầu mô mà mặc đẹp lại còn được đi hài như ri? Người hầu mô mà đêm được mang thêm mấy lớp chăn lót dưới hử?"



Tôi nghe đến đây cũng ngạc nhiên không kém, vốn dĩ tôi còn tán dương việc khách quán này làm ăn chu đáo ngoài sức tưởng tượng. Giường êm ái đến mức tôi ngủ tít mít không vẫy tai, thành ra lúc dậy mọi người đã đi hết cả. Tôi ngồi sát lại, định hỏi xem ai là người đã gọi lấy thêm chăn thì bà chủ đột nhiên có khách, đứng phắt dậy đon đả chạy ra cửa. Tôi tiu nghỉu như mèo cắt tai, tha thẩn chơi một lúc thì đi chuẩn bị thuốc cho Long Đĩnh trước khi y quay lại.



Sắc thuốc tới lui cả một buổi sáng cuối cùng tôi mới nhận ra thuốc thì có đủ song lá trầu không thì hết sạch. Tôi hỏi bà chủ xem

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447632/chuong-91.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.