/Mỹ cảnh nhân gian/: Danh từ. 
Cảnh đẹp thế gian. 
Có người bảo mỹ cảnh là non nước thiên thu, có người nói là trăng trong, là mây sáng. Tôi thì quả quyết "mỹ cảnh nhân gian" có đẹp mấy thì cũng chỉ đến chừng này - nơi mà mấy chục trai tráng cuồn cuộn cơ bắp, người mình trần người mặc áo mỏng tang, tay cầm mái chèo hừng hực khí thế. Đây không phải là hội thi đua thuyền, đây là hội xem ai thắng giải quán quân đẹp trai trong lòng tôi. Mà cũng chẳng riêng gì Đam này, xung quanh cung nga lẫn phu nhân mệnh phụ cũng nhớn nhác cả lên. Trên đời này mấy ai thấy cái đẹp mà có thể làm ngơ? Chỉ là phản ứng của tôi chân thật hơn họ một chút. 
Sạ ngồi cạnh liếc xéo tôi một cái rồi cúi xuống đất loay hoay tìm thứ gì đó. Thấy lạ tôi hỏi: 
"Điện hạ, người rơi gì à? Cần Đam tìm giúp không?" 
"Không, ta đang tìm liêm sỉ hộ chị." 
Mặt tôi ngắn tũn tẽn tò, thằng bé này ghê gớm thật. Một cái miệng của tôi đấu không lại không nổi thằng bé nên đành nín thít, tỏ ra đoan trang hiền thục xứng với bộ đồ đang mặc trên người. Không thể không nói Lịch Vũ vẫn luôn xứng đáng với danh Đô chỉ huy sứ, dù đứng lẫn trong đám đông đến mấy vẫn dễ dàng nổi bật bởi tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ lẫn phong thái bức người. Chẳng khác nào một cây lan trong đám cỏ. 
Thuyền rồng đua cho dịp lễ thánh tiết là loại thuyền nhỏ, áng chừng chỉ dài bằng nửa loại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447481/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.