Kỳ Thừa Doanh vừa đến Chân Thiện, ngồi còn chưa nóng ghế thì Bội Bội đã đi vào, cô bé hí hửng nói với nàng: "Sư phụ, có người muốn gặp chị!"
"Ai vậy? Lát nữa không phải chị có khách rồi sao?"
Bội Bội cười hì hì: "Người ta có lòng nên em đã đặc biệt sắp xếp cho chị!"
Kỳ Thừa Doanh không hiểu chuyện gì, chờ đến khi Bội Bội mời người bên ngoài đi vào nàng mới ngẩng lên muốn biết xem là ai.
Bên ngoài phòng làm việc của Kỳ Thừa Doanh nháo nhào bàn tán, họ không che giấu được sự kích động còn lời qua tiếng lại náo nhiệt vô cùng.
Trong tầm mắt Kỳ Thừa Doanh là một người đàn ông ôm một bó hoa hồng lớn che mất đi nữa thân trên, trông có cảm giác rất quen nhưng lại không thể nhận ra đối phương là ai.
Nhìn giày da sạch sẽ lại nhìn quần âu lộ ra trong không khí, Kỳ Thừa Doanh đứng lên, Bội Bội cười hì hì, trước khi đóng cửa còn nói: "Dì Cố gọi em có việc, chị tiếp khách đi nhá!"
Khi người đàn ông từ từ hạ bó hoa xuống, nụ cười trên môi sáng lạng, gương mặt đó...
Nhất thời Kỳ Thừa Doanh không biết nên làm sao, cho đến khi người đàn ông ra ám hiệu nàng hãy tiến đến nhận hoa.
"Trương tổng! Sao anh lại đến đây?" Kỳ Thừa Doanh đi đến, đón lấy bó hoa trên tay Trương Dực.
Nó rất to, vòng tay của Kỳ Thừa Doanh ôm không hết, đều là hoa hồng nhập khẩu nên bông không những lớn mà còn có mùi hương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-tinh-manh-me-chiem-doat-manh-me-yeu/3598400/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.