Kỳ Thừa Doanh dặn dò Bội Bội đặt lịch hẹn để nàng đến Bách Trường bàn bạc công việc, nhưng chờ hai ba hôm vẫn không thấy đối phương có ý định sẽ liên lạc, muốn hẹn một ngày cũng phải chờ bên kia sắp xếp công việc thế là chẳng có ngày nào có thời gian.
Chuyện cứ thế kéo dài hết một tuần, Kỳ Thừa Doanh mất kiên nhẫn mới quyết định gọi cho Quân Lăng.
Điện thoại vừa kết nối, giọng người đàn ông mang đầy vui vẻ: "Sao lại có thời gian gọi cho tôi vậy?"
Kỳ Thừa Doanh không hiểu được hắn làm bộ làm tịch thế này để làm gì, biết rõ nàng gọi đến vì kiện tụng nhưng lại làm như không biết.
Đúng là thời gian này nàng không có liên lạc với hắn, người đàn ông chắc chắn là cố tình trêu chọc nàng.
"Tôi muốn hỏi anh về việc làm thế nào mới có thể hẹn gặp mặt?"
"Hẹn gặp mặt? Cô muốn hẹn tôi sao?" Quân Lăng cầm tách cà phê, vô cùng vui vẻ nói vào điện thoại.
Kỳ Thừa Doanh gật đầu: "Phải! Không biết tôi có vinh hạnh không?"
Quân Lăng uống ngụm cà phê, mùi thơm đem cả khoang miệng bao lấy, vị đắng pha lẫn chút ngọt nhẹ khiến hắn chép môi, cái chật lưỡi như cố ý khiêu khích người bên kia đầu dây.
Kỳ Thừa Doanh không nói gì, nhận ra đối phương đang uống cà phê, cũng đành từ tốn trò chuyện không vội tắt máy.
"Hẹn tôi với tư cách gì mới được!" Quân Lăng nói năng trước sau đều nhã nhặn, Kỳ Thừa Doanh lại nghe ra hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-tinh-manh-me-chiem-doat-manh-me-yeu/3598395/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.