"Sư phụ! Em mang tài liệu cho chị!"
Bội Bội vừa mang tài liệu vào phòng cho Kỳ Thừa Doanh, đặt xuống bàn làm việc của nàng xong thì dùng tay trái vỗ vỗ cánh tay phải, than vãn thở dài: "Mệt chết em rồi, xem chừng lần này muốn cứu Vương Thị còn khó hơn lên trời!"
Sau hai hôm suy xét Kỳ Thừa Doanh đã đồng ý tiếp nhận vụ án, dù là đứng về phía Vương Thị nhưng trước đó nàng cũng đã hỏi ý Quân Lăng.
Hắn bảo: "Nếu không thể chung thuyền thì mạnh ai người ấy toả sáng, cô đi theo hướng của cô, tôi làm việc theo cách của tôi. Cảm thấy không hổ thẹn thì được rồi!"
Đêm đó nàng đã cùng hắn nói rất nhiều chuyện, Quân Lăng đưa nàng ra ngoại ô, hai người dừng xe bên đường, sau đó đi dạo mát cạnh con suối.
Trời đêm hôm đó rất đẹp, trên có ánh sao, dưới có mặt nước phản chiếu, Quân Lăng trải áo suit đắc tiền bên dưới lớp cỏ xanh để Kỳ Thừa Doanh ngồi lên đó, ban đầu nàng từ chối nhưng người đàn ông vẫn kiên quyết kéo nàng vào, thế là chỉ trong một đêm nàng đã tiêu tốn khá nhiều tiền của hắn.
Đêm đen huyền ảo khiến con người dễ xích lại gần nhau, đây là người đàn ông đầu tiên khiến Kỳ Thừa Doanh không thấy sợ hãi khi đến gần, hơn nữa khi ở bên cạnh hắn nàng lại thấy yên tâm, cảm giác này giống như ngày còn bé được ở bên cạnh bố đó cũng là người đàn ông duy nhất có thể khiến nàng bình tĩnh.
Dù nàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-tinh-manh-me-chiem-doat-manh-me-yeu/3598393/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.