Bên ngoài mát hơn tới mười độ, màn mưa giống như một vòi hương sen ấm áp, dịu dàng. Tom vòng tay ôm và đưa tôi qua sân tới xe. Lúc tôi nhìn xuống lốp xe đầy bùn, Tom kéo tôi vào anh mạnh hơn và nói:
- Anh chỉ muốn hôn em, Kate.
- Thì anh làm đi.
Chúng tôi hôn nhau trong mưa rồi chui vào xe, ướt đẫm. Tom cài dây cho tôi và nhằm hướng về nhà, nhưng đến đường 27, anh rẽ về phía tây thay cho phía đông, và nếu bạn không lớn lên ở đây như chúng tôi, bạn không thể làm thế dưới trời mưa tầm tã hoặc đang mệt rã rời. Khi tôi ngước nhìn đợi giải thích, Tom cười toe toét đáp lại, bất cần.
- Anh đã nói với em là anh có một bất ngờ mà.
- Để em đoán, - tôi nói, và quá mệt nên không còn nghĩ ngợi gì được nữa. - Một kỳ nghỉ cuối tuần ở Peninsula?
- Còn hay hơn nhiều.
- Thế ư. Anh nhất định không nói cho em biết bây giờ sao? Đấy là điều làm em ngạc nhiên lúc này.
- Kate, chúng mình đã làm việc quần quật hàng thập kỷ rồi ấy nhỉ? - Tom hỏi, vẫn mỉm cười lúc nhìn xuyên qua màn mưa ào ạt.
- Gần như thế.
- Chúng ta có được thân chủ đối tốt không?
- Có thể nói như thế.
- Và em có tin anh không?
- Anh biết là có mà, - tôi nói và chạm vào vai Tom và bỗng nhiên, cảm xúc nồng nhiệt ấy khiến tôi nghẹn ngào không biết lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-va-bi-cao/2259059/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.