Năm phút sau khi máy bay lên thẳng rời East Hampton, anh chàng ngồi cạnh tôi liếc xuống dòng xe cộ đang bò về hướng tây trên đường 27 và mỉm cười kẻ cả:
- Tôi thích bắt trực thăng trở về thị trấn, - anh ta nói. - Một giờ nữa là chạy trên bãi biển, tôi sẽ trở lại căn hộ của tôi ở đại lộ Năm để nhấp martini. Thế là hết kỳ nghỉ cuối tuần.
- Và lúc đó dù có phải nối đuôi nhau vì những người cùng khổ dưới kia cũng thú vị hơn phải không?
- Bắt gặp tôi nhìn trộm nhé, - anh ta nói và cười khúc khích. Anh ta trạc gần năm mươi, rám nắng, chải chuốt, vận trang phục lữ hành siêu hạng - quần jeans nhàu quá mức, sơmi quá nghiêm túc, áo khoác cộc tay bằng hàng casơmia. Trên cổ tay là chiếc Patek Philippe bạch kim, lồng ngoài bàn chân không tất là đôi giày da Italia.
- Mới mười lăm giây cô đã nhìn thấu tôi. Phần lớn những người khác phải mất ít ra là một giờ. - Anh ta xòe một bàn tay và nói, - Roberto Nuñez, rất hân hạnh.
- Katie. Rất vui được gặp anh, Roberto.
Thực ra, tôi thừa biết tên và anh ta sở hữu cửa hàng bán các mặt hàng quần áo mới nhất của Nam Mỹ, là hàng xóm của Mort Semel ở Hamptons. Cuộc đụng độ của Tom với các vệ sĩ của Semel khiến chúng tôi hiểu nói chuyện với các loại người ở đường Beach khó khăn biết chừng nào, tôi bèn gọi cho Ed Yourkewicz, anh trai một người bạn cùng phòng với tôi ở trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-va-bi-cao/2258960/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.