Rốt cuộc, tôi sẽ trìu mến nghĩ đến thời gian chết này, gọi nó là khoảng lặng trước giông bão.
Ngày hôm sau, tại phòng làm việc của tôi, tôi vo viên một tờ giấy in rồi dựa vào lưng ghế (59 đôla) và ném. Quả bóng giấy đập vào trần nhà nghiêng theo mái trong văn phòng áp mái tầng hai của tôi (650 đôla một tháng),sượt qua cạnh chiếc tủ đựng hồ sơ (39 đôla),nảy trên mép bàn làm việc (109 đôla) và nhẹ nhàng rơi vào thùng rác bằng nhựa trắng (6 đôla).
Đồ đạc trang nhã đều của IKEA[20], và cú ném thành công của tôi - trong thùng rác chẳng có gì - là cú thứ mười một liên tiếp.
Dù người ta có cảm giác rằng sự nghiệp luật pháp của tôi thăng tiến quá nhanh, nó không tới gần điều tốt lành nhất cho cá nhân tôi. Tôi đã nắm được vô số thứ trong nhiều dịp phức tạp, và một buổi chiều đẹp trời, khi thực sự cảm nhận được cơ hội, tôi đã bắt giam một loạt bộ ba chủ ngân hàng, một kỷ lục chắc sẽ còn kéo dài khá lâu, với điều kiện là một người có sẵn tiền và quá nhiều thời gian trong tay.
Sau hai năm là ông chủ và người làm duy nhất trong Công ty Tom Dunleavy, trụ sở đặt tại một ngôi nhà gỗ đẹp đẽ ngay bên trên Montauk Books, những thủ thuật tung hứng giấy tờ của tôi rõ ràng đã đạt tầm cỡ thế giới. Nhưng tôi biết đây là tình trạng làm việc đáng buồn cho một người ba mươi hai tuổi, ăn học đàng hoàng, khỏe mạnh, và sau cuộc đến thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-va-bi-cao/2258886/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.