Hạ Y Lan
Cô nắm con chuột, lại khẩn trương lần nữa, tự nhủ, thử một lần, thử một lần thôi, không đến một phút đâu......
Cô mở lại trò chơi, đánh yiy¬ifenghe vào mục tài khoản, mật mã: erge250......
Âm nhạc vang lên, cô đăng nhập trò chơi thành công......
Trong đầu cô chỉ còn một mảnh mơ hồ.....
Nhất Nhất Phong Hà còn đứng dưới ánh trăng trên cánh đồng tuyết —— nơi anh mang cô đi đánh quái, một bộ Hồng Y, tóc bạch kim bay múa, Hồng Châu xoay động trong tay, nổi bật lên một đôi mắt đen sáng.....
Cô ngừng thở, lòng rối loạn.
Giật giật con chuột, Hồng Y liền nhẹ nhàng bay động trên cánh đồng tuyết, hạt châu chuyển động trong tay tỏa ra hào quang bảy màu, mái tóc như cũng tràn đầy sức sống......
Đây là lần đầu tiên cô thấy Nhất Nhất Phong Hà di chuyển, không còn là con rối, không còn là cái bóng.....
Cô nhấn kỹ năng đánh quái, một đóa hoa sen vàng khổng lồ nở rộ sau lưng, cánh hoa mở rộng, ánh sáng bắn ra bốn phía, chiếm cả màn ảnh, cũng sắp chiếu lên cánh đồng tuyết rõ như ban ngày, đây cũng là kỹ năng lúc trước của cô......
Cô không dám ở lại lâu, lập tức lo¬gout, sợ lộ một chút dấu vết.
Tắt máy vi tính, cô vẫn không thể bình tĩnh.
Cả đời của cô, tỉnh táo có, lý trí có, cho dù lúc cô mười sáu hay mười tám tuổi, cũng không rối loạn thế này, đến cùng, cô bị làm sao vậy?
“Mẹ Tưởng.” Cô kêu.
“Tới, muốn ngủ sao?” Mẹ Tưởng hỏi cô.
“Dạ.” Cô đè ngực, hai má lại nóng dần lên......
“Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646988/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.