Editor: Tinh Di
Mùa xuân lại đến.
Diệp Thanh Hòa nhìn ra lộc non không ngừng nảy nở trên các cành cây bên ngoài cửa sổ phòng bệnh mới biết mùa xuân đã về……
Sắc xanh mơn mởn ấy tượng trưng cho sức sống mới và hi vọng mới……
Cô còn hi vọng không?
Có lẽ còn có thể sống là hi vọng lớn nhất của cô rồi……
Mỗi ngày qua đi cô đều khoẻ hơn một chút……
Cô từng rất sợ khi nghĩ sau này không thể cầm được bút, và rồi cô vẫn có thể viết, nhưng khi đứng trước trang giấy trống trơn, cô không biết phải viết gì……
Cô cũng sợ mình sẽ không nhìn thấy được nữa, nhưng rồi cô vẫn có thể ngắm nhìn thế giới xinh đẹp bên ngoài cửa sổ phòng bệnh……
Cô sợ mình không ăn được nhưng giờ cái gì cô cũng có thể ăn…….
Sợ mình không nói chuyện được nữa nhưng khi nói được cô lại chỉ có thể ngồi cả ngày……..
Những chuyện cô lo sợ đều không xảy ra……..
Vậy thì chuyện đau lòng có là gì, cô chịu được đúng không?
Chỉ cần cố gắng là sẽ làm được thôi….
Cô chỉ ngồi đó, sống cuộc sống khó khăn lắm mới giành lại được………
Một ngày mùa xuân, Tiêu Y Đình đồng ý mới lời tham gia một cuộc triển lãm tranh mà ông Giang nói.
Xa xa đã thấy ông, Tiêu Y Đình xuống xe đi lại chỗ ông.
Tinh thần ông Giang có vẻ rất phấn khởi, xem ra cuộc thi này có rất nhiều người tài mới khiến ông hào hứng như vậy.
Ông Giang thấy Tiêu Y Đình đi tới, vui vẻ đưa thiệp mời cho anh: “Cuối cùng cũng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646976/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.