Editor: Hạ Y Lan
Diệp Thanh Hòa nhẹ nhàng dựa vào anh, người nên xin lỗi là cô, anh làm như vậy cũng vì cô......
Cho dù đợi bao nhiêu ngày cũng không sao cả, cô rất sợ, giống như có cái gì đó sắp xảy ra......
Cô cật lực che giấu những thứ kia, thậm chí vì che giấu, cô không tiếc bỏ lại tình cảm của mình mà đi xa ba năm, cô ngày càng không thể nắm mọi chuyện trong tay, muốn phá xác mà ra, tựa như núi lửa trầm mặc đã lâu muốn hoạt động, nham thạch nóng chảy trong lòng đất rục rịch ngóc đầu dậy, chờ thời cơ, chỉ cần phun trào ra, ai có thể chịu được lực phá hoại của nó?
Theo bản năng, cô nắm chặt áo anh, nhắm mắt lại, vô cùng mong thời gian ngừng lại vào giờ phút này. Nói đúng hơn, là từ khi cô trở về từ Mỹ, mỗi giây mỗi phút, cô đều hi vọng thời gian có thể dừng chân, dừng lại ở thời khắc tốt đẹp nhất, không cần bước về phía trước, vậy mà, vậy mà......
Cuộc đời của cô chưa từng hoang mang như vậy......
Từ năm mười sáu tuổi, mặc kệ đó là giai đoạn nào của đời người, mặc kệ cô quyết định thế nào, có lúc thậm chí thời gian và quyết định trái ngược nhau, cô đều kiên định, thanh tỉnh, ít nhất biết mình nên đi phương hướng nào, chỉ có lúc này, cô không biết nên làm gì, thậm chí, không biết mình còn bao nhiêu thời gi¬an để cân nhắc......
“Anh hai......” Cô nhẹ nhàng kêu anh, nhưng kêu như vậy, còn lời muốn nói, một chữ cũng không nói được.
Anh vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646931/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.