Nói cách khác, tối hôm qua cô đã nôn, còn nôn hết lên người của ân nhân cứu mạng?
Người cứu cô là ai? Ôm nghi vấn này, cô lật tới lật lui chiếc áo nhưng không có thu hoạch gì.
Đang đứng vậy không biết làm sao, có người ấn chuông.
Cô vội vàng đi mở cửa, người tới là nhân viên phục vụ, trong tay mang theo một bộ quần áo nữ, nói với cô, “Đây là một vị tiên sinh bảo đưa tới.”
“Người nào? Cô có biết không?” Cô nhận quần áo, số đo rất vừa người cô.
“Không biết.” Nhân viên phục vụ đã hoàn thành nhiệm vụ liền đi.
Phương Lê cầm quần áo, mi tâm nhíu chặt, đây cũng không phải là tình tiết hư cấu trong tiểu thuyết, ở quán bar gặp nạn, anh hùng cứu mỹ nhân. Xảy ra một đêm tình.Người đàn ông thần bí, quần áo vừa vặn. . . . . . Mà điều khác biệt duy nhất là cô không có tổn hại gì, cũng không có xảy ra tình một đêm.
Thay quần áo, cô đi hỏi thân phận người ở gian phòng này, gian phòng này đã đăng kí tên của ai, nhân viên tiếp tân cũng không làm khó cô, nói ra một cái tên, mà tên này đối với cô hoàn toàn xa lạ . . . . .
Có lẽ, đây chỉ là một bản nhạc đệm qua đường, không cần nghĩ quá nhiều. . . . . .
Cô vẫn đi làm như thường lệ.
Vào mùa đông, Diệp Thanh Hòa nhận được bưu thiếp Kiều Tư gửi tới, đồng thời cũng biết được, vào lễ Giáng Sinh này Kiều Tư sẽ trở lại lần nữa, về cùng chú nhỏ.
Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646925/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.