Editor: Tinh Di
Tuy miệng anh nói là dễ nhưng cô biết rõ, chuyện gì anh nói dễ sẽ là khó, càng nói dễ lại càng khó…..
“Vậy nếu….. nếu em không quay lại?” Cô dựa vào ngực anh, nhẹ nhàng hỏi, thực sự lúc ra đi cô không hề nghĩ đến ngày quay về………
“Em đã quên rồi sao?” Anh ôm chặt cô hơn, dịu dàng hỏi, “Anh đã từng nói, chỉ cần kiên trì, nhất định sẽ chờ được. Anh thừa nhận, anh đã từng rất đau lòng, rất tuyệt vọng, nhưng không hiểu sao mỗi sáng thức dậy từ đáy lòng như có thứ gì đó hồi sinh, là hi vọng. Một ngày qua đi tức là càng đến gần ngày em quay về hơn……. Anh không biết niềm hi vọng ấy từ đâu mà có, nhưng không phải sự thực đã chứng minh cảm giác của anh là đúng, phải không?”
Cô gật gật đầu, ôm chặt eo anh. Không sai, cảm giác của anh là đúng, cuối cùng cũng đến ngày cô trở lại, cho nên, mọi chuyện đều đã được an bài, giống như ngày hè chói chang năm đó, cô và anh gặp nhau lần đầu, từ đó là biết bao chuyện. Có mở đẩu, nhất định có kết thúc.
Riêng cô, cô không dám nghĩ đến mình và anh lại có kết thúc như thế……..
“Cố hương xa, ngày nào về.” Anh thấp giọng thì thầm, “Em gái, coi như lần này em đã thực sự trở về cố hương rồi….”
Cô nghẹn ngào, vùi sâu vào trong ngực anh nức nở, “Anh hai…. Anh hai….. Anh không cần đối tốt với em như vậy…. Em sợ…. sợ …….”
Anh chỉ nghĩ cô vì quá xúc động nên nói bừa, cười cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646912/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.