Editor: Tinh Di
Tiêu Y Đình cố kiềm hãm sắc mặt, kiên định nói: “Em gái tôi thích ăn miếng thịt lớn, còn dai! Còn người nhà tôi lại thích ăn thịt nhừ!”
Kiều Tư kiểm soát biểu cảm quay sang nhìn Diệp Thanh Hòa, ngụ ý: Sao mình không biết cậu có khẩu vị lạ như thế…………
Trong lòng Diệp Thanh Hòa rất bất đắc dĩ nhưng ngoài mặt vẫn có thể mỉm cười, mặt bình thản ăn miếng thịt trong bát, còn thuận theo lời anh nói, chọn một ‘cục’ to nhất, cố dùng sức để nhai.
Kiều Tư vô cùng sùng bái hành động kia của Diệp Thanh Hòa, lặng lẽ đưa đũa về phía món cá kho tàu, cái gì gọi là hảo hán không chịu cái thiệt trước mắt, cô đâu có ngốc……..
“Sao? Sao lại ăn món của tôi?” Phó Chân Ngôn nhướn mày hỏi.
“…..” Thực sư Kiều Tư không muốn thu đũa lại một chút nào, tuy nhiên cũng không thể cứ thể mà vứt bỏ cái mặt này, “Tôi…. là giám khảo, đương nhiên phải nếm thử các món chứ!”
Một lý do tuyệt vời!
Kiều Tư ăn xong chỗ vừa lấy liền mặt dày xuống tay lần nữa, hướng thẳng đến phần bụng cá cô yêu thích nhất, quả nhiên Phó Chân Ngôn không để lỡ dịp vui: “Không phải giám khảo chỉ cần ăn một lần là được rồi sao? Đừng nói với tôi cô vẫn chưa đánh giá được! Nhị Sư Huynh cũng rất hay dùng cái cớ này đó!”
Kiều Tư không hiểu, quay lại hỏi Diệp Thanh Hòa: “Nhị Sư Huynh là ai?” Bống nhiên nhớ tới Tiêu Y Đình không phải kêu ‘anh hai’ sao? Quay đầu lại hỏi Tiêu Y Đình, “Là anh sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646910/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.