Editor: Tinh Di
“Anh hai……” Thật giống một đứa trẻ chưa cai sữa, “Anh có thể ôm Nhất Nhấtngủ, hoặc đi phòng chú nhỏ kiếm một con gấu bông, không phải trước đóanh từng ôm con gấu của Phó Chân Ngôn ngủ rất ngon sao?”
“……..Phòng Tiêu Thành Trác không có gấu bông, chỉ có mô hình……..” Còn con gấu của Phó Chân Ngôn nữa, liệu anh có thể ôm nó ngủ sao? Anh chỉ hận không thể ngày ngày giẫm đạp nó, nói gì đến chuyện ôm đi ngủ!
DiệpThanh Hòa không quan tâm các loại làm nũng, nhõng nhẽo cả vô sỉ của anh, trực tiếp tắt máy, “Đi thôi, mình đưa cậu đi thu xếp chỗ ở trước!”
Kiều Tư có chút do dự: “Thanh Hòa, hình như có chút bất tiện? Nếu không tiện thì mình ở lại khách sạn cũng được, mình cũng có người thân ở TrungQuốc, mình ở lại Bắc Kinh chơi mấy ngày rồi sẽ đi thăm họ hàng!”
“Cậu có người thân ở đây? Sao mình chưa từng nghe cậu nhắc qua?” Diệp ThanhHòa ở cùng Kiều Tư đã hai năm, ngoại trừ nghe cô ấy nói có một người côhọ ởSan Francisco, không thấy nhắc đến người thân nào nữa.
“Ai, cũng chỉ là họ hàng xa, không có gì để kể! Thực ra cũng không quá thân thiết…..” Kiều Tư cười cười.
Diệp Thanh Hòa nghe thế liền nói: “Tư Tư, theo mình thì cậu vẫn nên ở lạichỗ mình thì hơn, bà con xa không bằng láng giềng gần, huống hồ họ cũngkhông ở Bắc Kinh, hơn nữa, lúc mình ở Mỹ là cậu chăm sóc mình, cậu khách khí với mình làm gì chứ!”
Kiều Tư xấu hổ cười cười: “Cũng không phải là mình sợ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646905/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.