Editor: Tinh Di
Trong phòng tắm, cô đứng đối diện với gương.
Khoé mắt ẩm ướt khẽ lướt một vòng, vẫn thấy dấu răng mờ mờ, do anh để lại.
Cô nhìn vào đôi mắt của chính mình trong gương, ửng đỏ ướt át, thứ đang yếu ớt run rẩy trong gương kia chính là cơ thể nhỏ bé của cô.
Cô che mắt, nhớ lại chính mình ngày hôm đó, sau khi nhận được điện thoại liền điên cuồng rời đi.
Joyce ngẩn người nhìn cô thu dọn đồ đạc, không hiểu được rốt cuộc cô đang làm gì, không ngừng đi qua đi lại quanh người cô, không ngừng hỏi: “Thanh Hòa, cậu bị điên?”
“Thanh Hòa, cậu trở về thật sao?”
“Thanh Hòa, không phải cậu nói sẽ không về nước sao?”
“Thanh Hòa, cậu mới được hai năm, còn chưa tốt nghiệp! Cậu không cần học vị nữa sao?”
“Thanh Hòa, rốt cuộc là vì sao? Cậu nói cho mình biết đi.”
“….”
Vì cái gì? Vì cái gì? Cô cùng tự hỏi chính mình, bên tai vẫn còn văng văng tiếng thì thầm của anh: “Em gái, anh rất sợ……..”
Cô không nói cho Joyce biết, thực ra, cô chỉ đang sợ hãi mà thôi………….
Cô trong veo mà lạnh lùng, nhẹ nhàng ôm lấy Joyce,nói: “Hẹn gặp lại………”
Đây là lần đầu tiên cô chủ động ôm một người………
Gặp lại, cũng không gặp…….
Nhớ lại lúc đó, mình cô và một vali, đi qua biển rồi đất, về lại Bắc Kinh, đứng giữa không khí mờ sương nơi đây, cô cứ ngỡ mình đang trong mộng.
Cô đứng yên lại ở sân bay hồi lâu, mới tỉnh táo lại, nghĩ lại thấy bản thân đã quá xúc động mà hành động lỗ mãng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646882/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.