Editor: Hạ Y Lan
Khi mặt trời đỏ rực đã vươn mình đến lưng núi, cả bầu trời đều sáng rực.
Anh đứng lên, hai chân có chút cứng nhắc, nhúc nhích, đầu gối tê dại, là lạnh quá lâu, cũng ngồi quá lâu, máu không lưu thông......
Anh đứng một hồi lâu, mới thấy máu từ từ lưu thông, từ từ dời bước.
Mặt đất có chút di chuyển, đầu có chút đau, đối với bệnh nhỏ nhặt anh đều không nhạy bén, không để ý, trở lại khách sạn, ngược lại cảm thấy rất mệt mỏi, vì vậy nằm xuống ngủ.
Cũng không biết ngủ bao lâu mới mơ mơ màng màng tỉnh lại, có loại loại cảm giác không biết mình đang ở nơi nào, trong miệng nhạt nhẽo, liếm liếm môi, chỉ cảm thấy đôi môi khô ráo khác thường.
Muốn đứng lên, mới vừa ngồi dậy, liền cảm thấy đầu váng mắt hoa, thế này anh mới ý thức được, có lẽ anh bị cảm......
Trước nay anh luôn tự hào về cơ thể của mình, làm sao để một chút cảm mạo này ở trong lòng?
Thu dọn đồ đạc ra sân bay, chuẩn bị trở về Bắc Kinh.
Cảnh sắc biển Nhị Hải, anh đã thấy, chỉ thường thôi......
Đến sân bay, mới đột nhiên nhớ tới, hình như từ tối hôm qua đến bây giờ mình chưa có hạt cơm nào vào bụng, chỉ là, cũng không có cảm giác quá đói, trực tiếp vào kiểm an lên máy bay.
>>>>dien<<<dannnnnleeeeee&$%8quuuuyD000nn
Mùng một đầu năm, cả nhà tất nhiên đi nhà ông nội, bốn đời đầu ở trong phòng khách, náo nhiệt biết bao nhiêu, đời người vui vẻ nhất là lúc tụ hội vui vẻ như thế này nhưng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646861/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.