Editor: Hạ Y Lan
"Anh hai, em đã nói qua, em sẽ trả, hiện tại em liền trả......" Mặt của cô, bị mười ngón tay của anh bóp đến thay đổi hình dạng, cô phải phí sức nặn ra những lời này.
Anh kinh ngạc mà nhìn cô, nhìn cô nước mắt tràn đầy trong đôi mắt, "Trả" cái chữ này, cô cũng nói qua không chỉ một lần, lần này, ngược lại cùng ngày trước không giống nhau......
Anh có một loại khủng hoảng không thể nào nói rõ,trả, muốn thanh toán xong thật sao?
Anh cười, giọng khàn khàn, "Anh không muốn em trả! Anh muốn em vĩnh viễn thiếu!"
>>>>dien<<<dannnnnleeeeee&$%8quuuuyD000nn
Mặt Diệp Thanh Hòa bị anh xoa làm đau, vậy mà, nặng nề chèn ép này, không phải từ tay của anh ở trên mặt cô đè ép đau đớn, mà chính là ánh mắt kia, giọng nói kia, vừa nói như vậy...
Không cần cô trả......
Vĩnh viễn thiếu......
Lời này, tựa như sương khói dày đặc, bao phủ bầu trời của cô, để cho cô không thở nổi, vừa giống như một tảng đá lớn, nặng nề đè ở trong lòng cô......
Cô dùng sức giãy giụa từ tay anh, cố gắng nói chuyện, "Không! Em sẽ trả lại cho anh! Em nói rồi, em nhất định sẽ trả!"
Động tĩnh từ trong phòng của hai người, kinh động dì Vân.
Trên cửa vang lên tiếng gõ cửa của dì Vân, dò hỏi, "Y Đình, Thanh Hòa, hai người đang làm gì? Mở cửa ra!"
"Dì Vân, không có gì, bọn con đang tranh luận một vấn đề." Tiêu Y Đình đáp như thế, ánh mắt lại như châm nhọn, từng châm nhưđâm vào mặt của cô, cũng chợt hứng thú, muốn biết cô rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646847/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.