Editor: Tinh Di
Hai người lục tung phòng của Tiêu Y Đình lên, ngay cả chăn nệm cũng không tha, nhưng vẫn không tìm thấy hộ chiếu của anh.
“Anh đã hỏi bác gái chưa? Chẳng nhẽ lúc mua vé máy bay anh không đưa cho bác ấy sao?” Tìm mãi vẫn không thấy, Diệp Thanh Hòa hỏi anh.
“Mẹ đưa lại cho anh rồi! Sau đó anh đưa em!” Từ lúc bắt đầu vào phòng đến giờ, anh vẫn ung dung tự tại đứng một bên nhìn cô.
Cô tìm đến cả người đều là mồ hôi, nhưng là không thể nhớ nổi anh đưa hộ chiếu của anh cho cô lúc nào.
“Anh để ở trên bàn của em! Lúc đó em đang đọc sách! Đọc hăng say quá, nên anh chỉ nói với em một tiếng!” Anh bổ sung.
Thật không?
Chẳng lẽ thật sự là do cô quá chăm chú nên quên cất đi?
Cô không thể làm gì khác ngoài việc cùng anh chuyển địa điểm tìm kiếm về phòng mình.
$$$dieeeendann====lee==+quyyyD0000nn
Vừa mở cửa phòng, Tiêu Y Đình nhìn thấy giữa phòng là một chiếc vali, đang đứng thẳng………
Anh sải bước đi đến, mở vali ra, bên trong là quần áo của cô đã được gấp sắp xếp rất gọn gàng…….
“Em đang làm gì vậy?” Tiêu Y Đình xoay người lại ngay lập tức, bắt lấy cổ tay cô, tay còn lại chỉ vào chiếc vali.
“Em….. Ngày mai em ra ngoài có chút việc…..” Cô thì hoàn toàn ngược lại, không nghĩ tới anh sẽ phản ứng như thế.
“Đi đâu?”
Giờ phút này anh không chỉ kích động, giọng nói như một vị hung thần…….
Cô hít một hơi: “Em….. về nhà thăm cha mẹ………”
Lúc này, bàn tay nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646832/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.