Editor: Tinh Di
Diệp Thanh Hòa ngồi ngay ngắn, nhìn không chớp mắt, vẻ mặt điềm tĩnh mà lạnh nhạt. Nhớ lúc còn ở Anh, anh hai từng nói, anh ấy biết kéo đàn Nhị, hơn nữa kéo không tệ, cho nên, bây giờ cô sắp được nghe anh kéo đàn sao?
Thế nhưng, mọi chuyện đều không như mọi người mong muốn.
Bởi vì, Quách Cẩm Nhi không chịu.
Cô dành cho mẹ mình ánh mắt hờn dỗi: “Mẹ, hai đứa chúng con đã lớn rồi, không còn là trẻ con, hở một tí lại hợp tấu để hai người chọc cười, không làm!”
Rõ ràng là từ chối, nhưng bộ dạng xinh đẹp như Thiên sứ ấy của Quách Cẩm Nhi khi cố tỏ ra là một người không nghe lời, ngược lại càng giống chọc yêu người bên cạnh.
Khương Ngư Vãn cười làm hòa, đưa tay vuốt ve mấy sợi tóc trên gò má cô, vẻ mặt yêu thích: “Không nhảy thì không nhảy! Lần sau có dịp cháu biểu diễn trên sân khấu, nhất định hai bác sẽ đặc biệt đến xem. Thật sự ngưỡng mộ mẹ cháu, sao lại có cô con gái đáng yêu trong sáng như thế chứ. Nghĩ lại hồi hai người bác mới có mười mấy, khi trong thời kì khuê mật luôn luôn ước ao, sau này chị ấy sinh con trai, bác sinh con gái, hai người sẽ thành thông gia, kết quả, cứ tưởng sẽ có một đứa con gái ngờ đâu là hai anh con trai! Thật tức chết tôi!”
Quách Cẩm Nhi hiểu chuyện đứng sát lại gần Khương Ngư Vãn, mắt thấy Diệp Thanh Hòa, an ủi: “Dì Khương, không phải dì còn có em gái Thanh Hòa sao? Tính tình em ấy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646774/chuong-99-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.