Editor: Tinh Di
“Anh hai, chuyện gì thế?” Tiêu Y Đình nắm cổ tay khiến cô thấy đau.........
Chuyện gì? Anh cũng không biết có chuyện gì?
“Vì sao từ sau khi đến nước Anh em chưa từng nói chuyện với anh?” Điểm bất mãn này thực sự xuất phát từ nội tâm. Hoặc có thể đúng như Nhất Nhất Phong Hà nói, anh là một người ích kỷ, muốn mọi người lấy mình làm trung tâm, một khi không được để mắt đến, liền cảm thấy không thoải mái.
“Em.......... không phải là do bận bịu đi tham quan sao?” Hơn nữa, cô vốn là một người không thích nói chuyện...............
Anh đi tới đi lui hai vòng trước mặt cô, suy nghĩ sâu xa: “Em gái, không phải em cũng biết rằng anh cả so với anh tốt hơn rất nhiều sao? Anh ấy cái gì cũng biết, luôn ưu tú xuất sắc..........”
Từ nhỏ đây đã là tâm bệnh của anh, ban đầu nghĩ từng có hai năm cố gắng, khoảng cách giữa anh và anh cả có thể kéo gần lại, nhưng hiện tại. Theo như lời Tiêu Thành Trác nói, anh cả giống như một cuốn Bách khoa toàn thư, còn Tiêu Y Đình chỉ như một quyển truyện tranh..............
“Này.............” Thực tế rõ ràng như thế, muốn cô phải nói lời trái với lương tâm sao? “Anh hai, mỗi người có ưu điểm riêng, biết nhận ra chính mình là tốt rồi........”
Tiêu Y Đình nghe xong xoay người bước vào phòng, còn đập mạnh cánh cửa kêu “Rầm!” một tiếng.
Diệp Thanh Hòa đứng bên ngoài cửa, đẩy mắt kình, cô vẫn là nói sai rồi..............
Dieman&$^37Dannnnuu*%87leeequyyyy&$48doooonnn
Ngày hôm sau Tiêu Y Đình dùng xe chở họ đến một vùng ngoại ô London.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646769/chuong-95-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.