Mặc dù Giao Chân Ngôn hết lòng chăm sóc, nhưng cơn cảm lạnh này vẫn hung hăng càn quét không tha.
Lúc xuống xe lửa, nhiệt độ nóng bỏng bên ngoài đối lập rõ rệt với không khí mát mẻ trong toa xe, mặt đường bốc lên khí nóng hầm hập, thiếu chút nữa làm cô bất tỉnh.
Vì vậy, vừa đến nơi việc đầu tiên bọn họ làm là đi tới bệnh viện.
Diệp Thanh Hòa đối với thân thể yếu ớt này của mình vô cùng tức giận, nhưngGiao Chân Ngôn và Điền Giản lại vẫn luôn an ủi, như thế càng làm cho côthêm đau lòng, bởi vì cứ bệnh một ngày, là phải trì hoãn công việc mộtngày, đồng nghĩa với việc bọn họ ở chỗ này phí mất một ngày, hơn nữa, cô ngã bệnh, càng làm tăng thêm chi phí.
Cô cũng biết, Giao Chân Ngôn có thể đi tới chỗ này cũng không dễ dàng gì.
Gia cảnh cậu ấy không tốt lắm, trước một mực đi học, trong khoảng thời gian nửa năm nghỉ học này thì đi làm ở bên ngoài, tiền lương kiếm được, mộtnửa đưa cho cha mẹ, một nửa để dành, cộng thêm chút ít lộ phí của mấyngười an hem khác, mới dám lên đường đi tìm ngọc.
Cô thật không hy vọng, mình trở thành gánh nặng của cậu.
Cho nên, không tiêm chích gì lại càng không nằm viện, chỉ đến khám rồi mua ít thuốc, sau đó liền kiên trì muốn đi đến nhà trọ.
Theo ý cô, chỉ nên thuê phòng ở một nhà trọ nhỏ là được.
Nhưng, Giao Chân Ngôn lại dẫn thẳng cô đến khách sạn.
"Đừng nói nhiều nữa! Những chỗ đó không biết có sạch sẽ hay không!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646756/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.