Ba mươi giao ước! Diệp Thanh Hòa múa bút lên trang giấy, không hề dừng lại một giây nào. Anh thật hoài nghi, rốt cuộc cô đã từng viết ba mươi quy ước như thế này cho bao nhiêu người? 
"Được rồi, anh hai mời ký tên của anh lên đây”. Diệp Thanh Hòa đem tờ Quy ước p tạm thời bao gồm 30 khoản mục đặt ở trước mặt anh. 
Lại còn phải ký tên?! 
Anh nắm lấy cái bút mà cô đang cố gắng nhét cho mình, câu giấy trắng mực đen vang lên trong đầu khiến cho cổ họng tắc nghẹn. 
"Tôi, Tiêu Y Đình tự nguyện tuân thủ ba mươi điều này trong vòng sáu năm..... Khụ khụ khụ khụ......". Anh thật sự không đọc tiếp nổi, sáu năm?! Còn tự nguyện?! Anh tự nguyện bao giờ chứ? 
Anh bi phẫn bộc lộ kháng nghị: "Tôi, không, tự, nguyện!" 
Tất nhiên cô cũng không vội, thản nhiên ngồi ở bên cạnh anh, cầm một món đồ chơi ở trên bày ra trước mặt Tiêu Y Đình. 
Tiêu Thành Trác che miệng cười nói: "Cháu trai à, không phải muốn biết mật mã sao?" 
"Tôi......" Tiêu Y Đình cố nén oán khí ở trong cổ họng, có nỗi khổ mà không nói ra được...... Lại suy nghĩ một lát, sau đó mới cắn răng nghiến lợi gật đầu, đáp: "Được! Tôi tự nguyện! Tự nguyện!" 
Anh kìm chế để bản thân không hộc máu kích động tiếp tục xem tiếp: "1. Năm giờ rưỡi sáng rời giường, học tiếng Anh bốn mươi phút...... Năm giờ rưỡi? Dứt khoát gọi anh mỗi ngày đi xem kéo Quốc Kỳ thôi! Còn không bằng ném anh vào quân đội!" 
"Vậy anh muốn..... Đi đầu quân?". Giọng nói của cô không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646717/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.