"Xoay qua chỗ khác!" Ngón tay của cô đặt lên trên bàn phím, không cho phép anh nhìn mật mã.
Anh cười hì hì nói: "Đừng......em gái, hai chúng ta cùng......"
Một câu còn chưa nói hết, đã thấy Diệp Thanh Hòa đứng dậy, cầm lấy sách của mình chuẩn bị ra khỏi phòng.
"Ai ai ai! Em gái! Đừng đi mà!". Tiêu Y Đình nóng nảy vội tiến lên đứng chắn cô lại.
Cô ôm sách, mắt kính cồng kềnh đã trượt xuống cái mũi nhỏ, theo thói quen cô liền lấy tay đẩy lên, rồi đáp: "Không phải là anh muốn thay quần áo sao?"
"Hả...... Không, không, không! Không thay...... Không thay...... Hơn nữa, đàn ông con trai, khi thay quần áo cũng không cần thiết phải né tránh làm gì?"
"Nhưng...... Tôi muốn đi ngủ rồi, cũng không thể ngủ ở chỗ này được!"
"Ai nói chứ! Cứ ngủ ở đây đi! Ngủ thoải mái! Tôi sẽ sang phòng của Tiêu Thành Trác chen lấn cũng được! Đúng rồi! Tôi sẽ đi ngay bây giờ! Tôi sẽ độc lập hoàn thành bài tập! Tuyệt đối độc lập! Cứ để Tiêu Thành Trác giám sát tôi cũng được!". Nói xong liền đẩy cô về trên ghế, tự mình thu dọn đồ đạc. Nhưng nghĩ đến tên Tiêu Thành Trác kia anh liền thấy nhức đầu, tiểu tử kia từ nhỏ đã là oan gia đối đầu với anh, thật muốn cậu ta giám sát, có khi so với cha anh mắt còn trừng lớn hơn,......
Nhưng thành còn người còn, thành mất người mất!
Vì thành của mình, anh đều nguyện ý bỏ ra tất cả!
Cầm một tờ giấy lên, nhanh chóng viết xuống tên cùng mật khẩu của mình rồi trịnh trọng giao cho cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646715/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.