Cả một đêm, Cung Ân Tố cứ trằn trọc ngủ mãi không được. Cứ hễ nhắm mắt, là mấy chuyện đáng xấu hổ và đầy kinh tởm kia cứ xuất hiện trong đầu cô.
Nghĩ đến Thánh gia và Nghiêm Hùng, Cung Ân Tố cắn môi khó chịu, âm thầm mắng chửi cùng kinh tởm bọn đàn ông cặn bã đó.
Nhưng cô biết, không phải đàn ông nào cũng cặn bã như hai tên kia. Vì còn có Hứa Hiên Trạch....
Lại nghĩ đến Hứa Hiên Trạch, Cung Ân Tố đỏ mặt, trước đó cô bị hạ thuốc, bản thân mất đi lý trí, vô thức làm ra mấy hành động sỗ sàng, mất đi hình tượng thiếu nữ hồn nhiên trong sáng.
Không biết Hứa Hiên Trạch có nghĩ xấu về cô hay không?
Cung Ân Tố thấp thỏm lo âu, bản thân lại chẳng nhận thức được rằng, mình thế mà lại để ý đến cách nhìn của Hứa Hiên Trạch về mình.
Ở đâu đó trong căn biệt thự xa hoa, tiếng nước chảy rối rít không ngừng trong phòng tắm, hơi nước mờ mịt phủ tấm gương trước bồn rửa.
Hứa Hiên Trạch cầm lấy tiểu đệ của mình, mạnh mẽ xoa nắn, trong đầu không ngừng nghĩ đến hình ảnh đầy cám dỗ kia.
Vài phút trước, sau khi rời khỏi phòng của Cung Ân Tố, Hứa Hiên Trạch đáng lý đi về thư phòng của mình, nhưng đi được nửa đường, chân vô thức theo bản năng di chuyển về phòng ngủ, sau đó lại trực tiếp đi đến phòng tắm.
Anh tự nhận bản thân quá là cầm thú!
Cứ nghĩ đến hình ảnh Cung Ân Tố mềm mại nằm trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-hua-luu-manh-du-do-tieu-kieu-the/2715438/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.