Cả đêm không ngủ được, Cung Ân Tố uể oải thức dậy, dù mệt mỏi muốn ngủ tiếp, nhưng mà đồng hồ sinh học vẫn là chiếm phần áp đảo nhất, cho dù sức lực cạn kiệt, nhưng Cung Ân Tố vẫn thức dậy cũng đúng giờ, rất có quy củ.
Dưới mí mắt một quầng thâm đen ẩn hiện.
Sắc mặt trắng bệt không được tươi tốt. Cả người lại nhức mỏi, Cung Ân Tố luôn miệng rít lên vài tiếng than vãn.
Cơn nhức mỏi đầy đau đớn truyền đến, hai chân mày thanh tú nheo lại với nhau, nhưng có điều vẫn không thể che lấp được nhan sắc mĩ miều của Cung Ân Tố.
Ngày hôm nay là cuối tuần, cô không cần phải đến trường, nhưng đến 9h thì sẽ có ca làm thêm, tuy vậy bản thân vẫn thức dậy đúng giờ.
Cung Ân Tố sửa soạn lại quần áo cho thoải mái. Đi xuống lầu giúp thím Hai nấu bữa sáng.
Vừa đi ngang qua phòng khách, một tiếng gọi quen thuộc vang lên, khiến cho bước chân của Cung Ân Tố khựng lại.
- Ân Tố.
Nhanh chóng quay đầu nhìn chủ nhân của giọng nói. Là chú nhỏ Hứa Hiên Trạch của cô.
Cung Ân Tố nhớ lại hình ảnh xấu hổ giữa đêm, hai bên má đỏ bừng bừng, cố gắng trấn tĩnh cảm xúc, vội gật đầu trả lời:
- Dạ vâng ạ, chào buổi sáng chú nhỏ.
Hứa Hiên Trạch không dám nhìn thẳng mặt Cung Ân Tố, sợ đâu bản thân thiếu nghị lực, mất đi khả năng khống chế dục vọng.
Ánh mắt cúi thấp xuống, thoáng nhìn thấy dấu răng ẩn màu đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-hua-luu-manh-du-do-tieu-kieu-the/2715434/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.