Cung Ân Tố ngồi ở dãy ghế đầu, có thể nói là gần chỗ của Ngọc Mỹ Liên nhất.
Cô liếc mắt nhìn bộ dáng thảm hại của bà ta, trong lòng thầm cười khinh bỉ.
Đúng là trên đời này rất có luật nhân quả, việc làm của bà ta dù cho có che giấu cỡ nào thì vẫn sẽ bị phanh phui cả ra.
Mặc cho sớm hay muộn thì cũng đều phải trả một cái giá đắt.
Ngại đau mắt, Cung Ân Tố vội chuyển ánh mắt dời sang chỗ khác, ở dãy bàn làm việc của các vị luật sư bên cánh trái của khu toà, bóng dáng cao rao đầy thu hút của Hứa Hiên Trạch quả thực rất nổi bật.
Cung Ân Tố đưa mắt nhìn anh với ý định ngưỡng mộ. Môi khẽ cong dịu dàng.
Nhận được ánh nhìn này của cô, Hứa Hiên Trạch vô cùng thoả mãn, đầu ngẩng cao đắc ý.
Từ trước cho đến giờ, Hứa Hiên Trạch là luật sư giỏi có tiếng, ánh nhìn hâm mộ của nhiều người, anh sớm đã quen thuộc. Vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh làm tốt công việc của mình, còn ai nghĩ gì về mình thì anh mặc kệ.
Nhưng giờ thì đã khác.
Cung Ân Tố đem sự tình ấy đặt lên người anh, anh cảm giác có chút thành tựu, hết sức tự hào về những công sức mà mình tạo dựng được trước đó.
Thời gian xử tội đã tiến hành.
Hứa Hiên Trạch vô cùng tỉ mỉ liệt kê ra những việc làm của Ngọc Mỹ Liên, kèm theo là những hình ảnh, bằng chứng mà anh đã thu thập được.
Lúc thấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-hua-luu-manh-du-do-tieu-kieu-the/2715390/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.