Về đến nhà, lúc chập tối Tổ Nhi có gọi điện lại cho Cung Ân Tố và kể lại hết sự tình hôm nay. Cung Ân Tố cười khúc khích vì sự việc bất đắc dĩ và dở khóc dở cười này.
Nhưng may mắn nhờ có sự việc đó mà tình cảm của Tang Niên và Tổ Nhi mới được gắn kết lại với nhau hơn.
Hai người họ vẫn còn chưa đến tuổi kết hôn, cho nên trước mắt sẽ làm lễ đính hôn trước, rồi đợi tới khi đủ tuổi là sẽ lãnh giấy chứng nhận kết hôn về liền.
Nghe Tổ Nhi bàn đến tương lai, Cung Ân Tố cũng tự mình suy nghĩ trong thế giới riêng. Cô cũng không chắc liệu tới bao giờ mình mới có thể mặc áo cưới, sánh vai bên cạnh chú rể Hứa Hiên Trạch đây.
Nghĩ nghĩ rồi tự mình uể oải thất vọng.
Kết thúc trò chuyện với Tổ Nhi, Cung Ân Tố gác máy và đặt điện thoại sang một bên. Cô đi tới ban công nhỏ trong phòng. Nhìn bầu trời tối đen mịt mù, muốn kiếm thử một ánh sáng tinh tú cũng khó nhìn thấy.
Cô thầm nghĩ liệu có khi nào tương lai của mình cũng mịt mù như vậy không? Thở dài một hơi, bất ngờ phía sau vươn tới hai cánh tay quen thuộc.
Hứa Hiên Trạch ôm trọn Cung Ân Tố vào trong lòng. Anh gác cằm lên một bên vai gầy nhỏ, thấp giọng hỏi:
- Chuyện gì khiến em thở dài vậy?
- Không gì cả?
Cung Ân Tố lắc đầu, nhớ đến chuyện hồi trưa và mới nãy, cô kéo anh vào bên trong, cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-hua-luu-manh-du-do-tieu-kieu-the/2715368/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.