“Tòa án phóng thích.”
Bốn chữ kia giống như mang theo lời nguyền vậy, một búa đập bay linh hồn của Joshua · Dale.
Cậu ta lơ mơ từ đỉnh đầu đến ngón chân, trừng hai mắt đứng thật lâu ở chỗ của bị cáo.
Đợi đến khi cậu ta lấy lại tinh thần, đã phát hiện cả người mình ướt đẫm mồ hôi. Cậu ta giống như một lữ khách cõng bia đá bò lê lết, trong nháy mắt mất đi sức nặng thì đột nhiên sức cùng lực kiệt.
Cậu ta rất vui vẻ, cực kì vui vẻ, vui vẻ đến mức hận không thể lao ra ôm luật sư của mình gào hai tiếng.
Nhưng cậu ta lại khó thốt lên lời.
Làm xong tất cả các thủ tục, kí xong tất cả những chữ kí, Cố Yến quay về chỗ bào chữa thu dọn đồ đạc, thuận tiện đưa ông hoàng đế chân sưng nào đó về cung.
Trước bàn của hoàng đế vẫn còn tờ giấy chưa cất, Cố Yến trong lúc lơ đãng lại liếc mắt một cái, phát hiện trên tờ giấy có thêm một con ba ba, bên cạnh xác con ba ba đó lại mấy chữ rồng bay phượng múa viết tên của quý ngài thẩm phán — Murray · Liu.
Cố Yến: “…”
Diễn thực tập sinh thì diễn đến rối tinh rối mù, ngồi trên tòa án còn chấm điểm loạn cho “thầy” của mình, rồi lại vòng vo mắng thẩm phán người ta là lão rùa già.
Cái gọi là viết hoa không chút kiêng kỵ, chính là đây.
Yên đại giáo sư trước kia cũng có cái đức hạnh này, bình thường ở trước mặt người ngoài thì luôn tỏ ra phong độ nhẹ nhàng ưu nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-hang-nhat/956909/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.