Có gì đáng để hỏi tại sao đâu.
Yên Tuy Chi nhìn toàn bộ cuộc trò chuyện, trong lòng nói bạn trẻ này chẳng biết gì về sự thật hết. Nếu như ngay cả loại mô phỏng tranh biện này của thực tập sinh mà tôi còn phải lo lắng, vậy thì tôi nên dọn dẹp chuẩn bị về hưu sớm đi còn hơn. Ngoài ra…
Anh cũng không phải thật sự muốn đến cái luật sở xui xẻo này làm cu li đâu.
Một khi tài liệu án nổ đến tay, anh liền có thể để đơn xin nghỉ việc trên bàn bạn học Cố rồi phủi mông đi, lo lắng làm gì.
Thấy anh nửa ngày không trả lời, Henri lại không nhịn nổi.
Henri: Có phải cậu ngại không muốn hỏi thăm quá nhiều không? Không sao, tôi cũng không có ý gì khác, chỉ sợ cậu không chuẩn bị tâm lí thôi.
Nguyễn Dã: Cảm ơn.
Henri: Tôi nghe từ chỗ mấy đàn anh đàn chị, họ nói Cố luật sư chấm điểm rất kinh khủng, không nể tình cảm chút nào, hơn nữa càng có quan hệ gần gũi với hắn ta, yêu cầu lại càng cao, cao đến mức có thể khiến cậu nghi ngờ vào đời người. Nghe nói đã từng có một sinh viên có chút quan hệ họ hàng với hắn ta, vốn tưởng rằng đến đây sẽ có người bao bọc, ai ngờ luật sư Cố không nhận thực tập sinh, điều này đã bị đả kích rồi. Sau đó người nọ có lơ là việc chuẩn bị kiểm tra, trong lúc mô phỏng tranh biện đã được cảm nhận một lần giáo huấn, lúc đi ngẩng đầu mà luc về lại khóc. Thử tưởng tượng mà xem, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-hang-nhat/956889/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.