Giọng nói của hai tên đàn em của Kiều Lệ Yến bên ngoài vang lên khiến cô ta cũng phải giật mình. Anh đưa mắt nhìn ra phía cửa rồi chợt dừng bước chân lại khi nhìn thấy cô đang nằm trong tay hai kẻ bịt mặt ngoài kia.
- Tư Dục, cậu đến đây làm gì?
Kiều Lệ Yến vội vàng chạy đến hỏi đàn em của mình nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu. Một người khác kéo ả ta ra phía ngoài rồi thì thầm to nhỏ gì đó. Ánh mắt của Kiều Lệ Yến lập tức sáng lên như được mở cờ chạy thoát, vẻ sợ hãi khi trước liền được thay bằng vẻ mặt tự kiêu, ả đường hoàng đứng đối diện anh mà lớn tiếng.
- Đúng vậy Kiều Lệ Yến chính là đứa đã ăn cắp dữ liệu và cổ phần của Sở thị đấy. Không những thế còn nắm trong tay cả một Đoàn gia nhẹ nhàng đá bay cái tên Đoàn Dương ngu ngốc kia đi. Không sớm thì muộn Sở thị cũng sẽ thuộc về em thôi, và cả anh cũng vậy.
Cô ta từ lâu đã yêu thầm Sở Chính Kì và mong muốn được hiến dâng tất cả cho anh. Vì vậy nên chỉ cần anh gần gũi với cô gái nào thì cô ta sẽ lập tức trừ khử người đó. Kiều Lệ Yến dừng lại một chút nhìn anh rồi tiếp tục nói.
- Định rằng sẽ lên giường cùng anh, dùng biện pháp nhẹ nhàng để sau khi Sở gia thuộc quyền sở hữu của em anh vẫn có thể ở bên em cung phụng hàng ngày, sống trong nhung lụa. Vậy mà anh có phúc không biết hưởng lại chống đối em như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-bi-an-cua-so-thieu/1846950/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.