Sau một hồi nói chuyện thì cô cũng nhắc khéo Vãn Hương đi ra ngoài chơi với các bé còn bản thân thì ngồi lại để nói chuyện cùng sơ. Suốt bao năm qua những gì trắc trở trong lòng cô đều tìm sơ để cho lời khuyên. Sơ Liên năm nay cũng đã ngoài sáu mươi, sơ không lập gia đình chỉ một lòng chăm sóc cho cô nhi viện này và ngày ngày đọc kinh thánh.
- Con có chuyện gì cần ta cho lời khuyên sao?
Cánh cửa được khép lại, sơ cũng đoán ra được phần nào ý định của cô. Duệ Y nhìn sơ trong lòng có chút nhức nhối. Có lẽ bây giờ là thời điểm thích hợp để bày tỏ. Những uẩn khúc trong lòng, những thắc mắc khó có lời giải đáp được cô mang đến hỏi sơ. Bởi lẽ người ngoài cuộc thường sẽ có cái nhìn bao quát hơn và sơ lại là người theo đức chúa nên cô hoàn toàn tin tưởng vào sơ Liên.
Nghe cô kể sơ không mấy ngạc nhiên mà chỉ trầm lặng nghe cô nói hết. Suốt hơn sáu mươi năm cuộc đời sơ đã gặp không ít những chuyện éo le mà cuộc đời xô đẩy nên có lẽ những vấn đề mà cô gặp phải hoàn toàn không có gì để sơ phải ngạc nhiên.
- Vậy là chồng của con không hề yêu con?
Sơ nhìn cô nghiêm túc hỏi. Duệ Y chỉ khẽ gật đầu rồi nhìn xuống đứa bé trong bụng. Cô cần lời khuyên ngay lúc này trước khi con cô chào đời.
- Trong cuộc sống con người không thể có được tất cả. Tiểu Y, ta không phải là con nhưng theo cái nhìn của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-bi-an-cua-so-thieu/1846925/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.