Lưu đại phu tuy tuổi đã cao, nhưng cũng có trái tim đam mê buôn chuyện giống như bao người khác, lão đã từng nghe qua sự tình giữa Từ Tử Du cùng Tướng quân, bất quá tận mắt chứng kiến cảnh tượng hạn chế người xem như trước mặt, vẫn là khiến trái tim lão trở nên có chút dồn dập.
Lão ôm ôm ngực, run rẩy hỏi, “Tử Du a, ngươi đây là……”
Từ Tử Du vẻ mặt vô tội nhìn về phía khán giả, “Trên đường đi bị vấp ngã, sợ đổ mất thuốc, ta liền ngậm vào trong miệng.”
Mọi người, ……
Khóe mắt Ngô Đoan co giật liên hồi, nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tội kia của Từ Tử Du, rất muốn dùng một chân dẫm lên…… Có dám hay không lại càng thêm vô sỉ hơn đi! Ngụy biện có thể hay không tìm cái lý do nào đáng tin hơn một chút??
Ngươi gọi đó là mớm thuốc sao?
Ngươi có bản lĩnh đừng hôn đến nồng nhiệt như vậy a! Môi Vũ Hiên đều sưng hết cả lên rồi kia kìa!! =皿 =
Trần Dịch Tri bám theo sau Từ Tử Du nãy giờ cũng tiến vào được bên trong, nhìn thấy Từ Tử Du một bộ cảm xúc dâng trào mãnh liệt hôn lấy Tề Vũ Khiên, tức thì đỏ mặt.
Người trong lòng hắn cũng từng trao cho hắn những cái hôn nồng nàn y như vậy, thậm chí còn từng đối hắn làm một ít sự tình càng thêm thân mật. Chỉ là không biết người ấy giờ đang ở phương trời nào, vào thời điểm đó người ấy rời đi quá đỗi vội vàng, thậm chí còn không kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ve-phuong-phap-cua-do-nam-phu-huu-hieu-nhat/3421385/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.