🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xuyên qua ngọn lửa đen kịt che khuất tầm mắt, Đỗ Thừa Ảnh thấy được sự yên bình đã lâu hắn không cảm nhận được.



Lâm Kỳ đã chết.



Một người sống sờ sờ, tối hôm trước ôm rượu do chính tay hắn nấu, mỉm cười cụng ly với hắn, Đỗ Thừa Ảnh cười nhìn mặt y đỏ bừng khi say, trong lòng là một mảnh nhu tình: Sư huynh, đợi ta tìm được một nửa còn lại của món đồ đó trở về, trao lại ngươi như một minh chứng cho tấm lòng của ta có được không?



Nhưng khi quay lại, hắn chỉ kịp gặp Lâm Kỳ lần cuối.



Khuôn mặt xanh xao đã mất đi sức sống nhưng vẫn mỉm cười với hắn. Đôi mắt luôn toả ra ánh sáng ấm áp không rời giờ mất đi tiêu cự mà nhìn hắn, lẩm bẩm:



- -"Sư đệ..........Ta nhìn thấy đoá hoa phù dung nhỏ dưới chân núi lại........nở....."



Thứ duy nhất hắn quyến luyến, liền ngay cả lời yêu thương tha thiết cũng chưa kịp nói ra cứ như vậy nhắm mắt lại trước mặt hắn.



Vạn niệm câu hôi, đạp đất thành ma.*



*Bạn nào biết câu này dịch thành gì thì sửa dùm mình nha????万念俱灰,离地成魔。



Đỗ Thừa Ảnh cố gắng đè nén ký ức kiếp trước trong đầu, nhưng khi thực sự gặp lại Lâm Kỳ, hắn vẫn không thể kiềm chế được tâm trang rối bời của mình.



Khuôn mặt xinh đẹp cùng đôi mắt đặc biệt trong sáng, y nhìn Đỗ Thừa Ảnh có chút bối rối, đôi mắt này không biết người trước mắt đã từng đi qua bích lạc hoàng tuyền yêu thương y sâu sắc đến mức nào, mạch lạc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phuong-phap-tu-duong-cua-nguoi-cong-cu/2582023/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.