Nghe nói gần đây thân thể của Tạ Nguyên Lam không được tốt, Tạ Nguyên Gia đã phái các Thái y trong cung đến phủ xem bệnh cho hắn, kết quả sau khi trở về sắc mặt của bọn họ đều rất nghiêm trọng, nói là Vương gia không ổn, sợ rằng khó chống đỡ nổi qua mùa đông năm nay, chớ nói chi năm sau.
"Lần trước không phải Hoàng huynh đã nói bản thân đỡ hơn nhiều rồi sao? Sao đột nhiên lại bệnh nặng?" Tạ Nguyên Gia có chút buồn bực, cốt truyện lại thay đổi, trong nguyên tác không miêu tả quá nhiều về Tạ Nguyên Lam, nhưng hắn cũng được xem như một cột mốc sự kiện, sau khi hắn chết không lâu thì Ngọc Hồ liền tuyên chiến với Đại Thành, theo lý thuyết hắn hẳn có thể sống hơn một năm nữa, sao giờ lại không cầm cự nổi?
Các Ngự y muốn nói lại thôi, thở dài đáp: "Thân thể Vương gia vốn không suy bại nhanh như vậy, là do lang trung giang hồ trong phủ kê cho người rất nhiều phương thuốc có dược tính mạnh, tuy trong thời gian ngắn có thể khiến Vương gia vực dậy thần khí, nhưng dược tính quá hung dẫn đến phản phệ cơ thể, thân thể Vương gia vốn suy nhược, đến lúc này thì càng......"
Bọn họ còn chưa nói xong, nhưng ý thì ai cũng hiểu, chính Tạ Nguyên Lam đã sử dụng hết thọ mệnh hai năm sắp tới của mình, giờ hắn đã trở thành đèn cạn dầu, cũng chỉ còn cầm cự được mấy ngày, hiện giờ đã là cuối thu, cách Tết còn chưa đến ba tháng, hắn nhiều nhất chỉ có thể sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/3477091/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.